Hoa hậu Hà Kiều Anh: “Nấu ăn không chỉ để no mà còn để thương”

Hoa hậu Hà Kiều Anh: “Nấu ăn không chỉ để no mà còn để thương”

Ba thập kỷ sau ngày đăng quang Hoa hậu Việt Nam, Hà Kiều Anh vẫn giữ trong mình nguồn năng lượng trẻ trung và tươi mới như thuở đôi mươi. Thời gian dường như khiến vẻ đẹp ấy thêm phần đằm thắm, và những niềm hạnh phúc trong đời cũng được sắp đặt khéo léo để chị tận hưởng sự bình yên bên gia đình nhỏ.

Từ căn bếp ấm đến khoảng hiên xanh

Chúng tôi ghé thăm nhà Hà Kiều Anh vào một buổi chiều tháng 11. Giữa mùa mưa, bầu trời giăng kín mây đen, nhưng ngôi biệt thự ven sông Sài Gòn của chị lại mang đến cảm giác trong lành và dễ chịu lạ thường. Không hàng rào, chỉ có hồ nước trong veo và khu vườn xanh ôm quanh ngôi nhà phủ tông gỗ trầm ấm. Vừa gặp, chị đã cười tươi: “Ôi em biết không, dạo này ngày nào nhà chị cũng có khách nên chị cứ tất bật nấu nướng”. Quả thật, sự tất bật ấy hiện diện trong từng chuyển động của ngôi nhà – mỗi người một việc, chạy tới chạy lui, tất cả đều hòa quyện trong một nhịp sống đầy sinh khí.

Căn bếp của chị nằm ngay bên cạnh cánh cửa mở ra hiên nhà, nơi đặt sẵn bàn ghế để cả gia đình có thể dùng bữa, thong thả nhìn ra vườn cây và hồ nước. Sự kết nối liền mạch từ trong ra ngoài, từ tầng trệt đến tầng lầu phản chiếu tinh thần phóng khoáng và cởi mở của chủ nhân.

Gia đình chị gắn bó với tổ ấm này từ năm 2007, và hầu hết mọi chi tiết đều do vợ chồng chị tự tay sắp đặt. Hiện tại, Hà Kiều Anh tận hưởng trọn vẹn sự cân bằng giữa công việc và đời sống. Chị vẫn say mê cái đẹp, từ thời trang, nghệ thuật đến các hoạt động thiện nguyện. Khi rảnh rỗi, chị thích nấu ăn, cắm hoa, trang trí nhà cửa… Những niềm vui giản dị ấy khiến chị thấy cuộc sống nhẹ nhõm và tâm hồn luôn tràn đầy năng lượng tích cực.

Hạnh phúc bắt nguồn từ căn bếp

Người ta thấy Hà Kiều Anh luôn rực rỡ, nhưng với chị, mỗi giai đoạn là một hành trình học hỏi và biết ơn. Chị chia sẻ: “Tôi may mắn có thời tuổi trẻ rực rỡ với ánh hào quang, cũng có lúc trầm lặng để học hỏi, lắng nghe chính mình, và bây giờ là hạnh phúc giản đơn bên gia đình. Tôi nhớ nhất giai đoạn bắt đầu làm mẹ, bởi đó là lúc tôi được sống trong tình yêu thương sâu sắc nhất và cảm nhận rõ ràng ý nghĩa của cuộc đời”.

Chị tự nhận mình là người rất thích ăn và cũng thích nấu ăn. Với chị, vào bếp là một cách thiền, khi chị rửa rau, nêm nếm, nghe tiếng nước sôi trong nồi và để lòng mình lắng lại. Chị tin rằng nấu ăn là một liệu pháp giúp ta kết nối với chính mình và lan tỏa yêu thương đến những người thân yêu. Gia đình Hà Kiều Anh cũng thường cùng nhau vào bếp. Các con mỗi đứa một tính nhưng đều thích nấu ăn. Kamen khéo tay, hay phụ mẹ nấu món Âu; Kingsley thích món Hàn; còn cô út Viann thì mê trang trí bánh và làm nước ép. Những lần cả nhà cùng nấu nướng, căn bếp rộn ràng tiếng cười.

Trong lúc chị đang loay hoay trong bếp, cô con gái út đi học về, chạy đến choàng tay ôm mẹ. Hai mẹ con hỏi han nhau một lúc rồi lại ai làm việc nấy. Tôi cảm nhận trong gia đình chị có sự hiện diện của một tình yêu khăng khít nhưng vẫn đủ tự do để mỗi thành viên giữ được sự độc lập trong hành trình trưởng thành cùng nhau. Hà Kiều Anh kể về một khoảnh khắc hạnh phúc gần đây: “Đó là một buổi chiều cả nhà quây quần bên mâm cơm do tôi nấu. Các con ríu rít kể chuyện trường lớp, ông xã mỉm cười lặng lẽ nghe. Giữa tiếng cười nói rổn rảng và mùi thức ăn thơm lừng trong bếp, khi thấy mọi người ăn ngon miệng, tôi cảm nhận rõ niềm hạnh phúc giản dị nhưng trọn vẹn”.

Bản sắc nằm ở trái tim

Hà Kiều Anh kể rằng chị học nấu ăn từ mẹ – một người phụ nữ Hà Nội tinh tế, nấu ăn giỏi và chỉn chu trong từng chi tiết. Từ cách chọn nguyên liệu, pha nước mắm đến bày biện món ăn, mẹ luôn thể hiện sự khéo léo và tình yêu dành cho gia đình.

“Có lẽ chính từ mẹ, tôi học được rằng nấu ăn không chỉ để no mà còn để thương. Mẹ tôi nấu món nào cũng ngon, nhưng tôi nhớ nhất món bún ốc vào những sáng mùa thu, khi trời se lạnh. Nước dùng trong, thơm nhẹ mùi giấm bỗng, ốc béo giòn, chan lên bát bún nóng hổi, ăn kèm với bắp chuối bào, tía tô, kinh giới… Chỉ cần ngửi thôi đã thấy cả tuổi thơ ùa về. Với tôi, bún ốc là hương vị của ký ức, của những ngày mẹ còn trẻ và tôi còn bé”, Hà Kiều Anh chia sẻ.

Với Hà Kiều Anh, bún ốc là ký ức về người mẹ yêu dấu, còn chè sen là món chị thường nấu cho các con. Hai món ăn đặt cạnh nhau như một sợi dây nối dài kỷ niệm của ba thế hệ. Chị chia sẻ ai xa Hà Nội cũng có thể tìm lại chút hương xưa qua hai thức quà giản dị ấy.

Mỗi khi nhắm mắt nhớ về Hà Nội, hình ảnh đầu tiên hiện lên trong tâm trí chị là hàng cây sấu trên con đường Lê Thánh Tôn – nơi chị sinh ra và lớn lên. Tiếng gió nhẹ qua tán lá, mùi hoa sấu thoang thoảng, tiếng loa phường mỗi sáng…, tất cả như một bản nhạc ký ức chỉ người con Hà Nội mới cảm hết. Chị cũng lưu luyến nhất mùi cốm mới và hương hoa sữa. “Cốm Vòng bọc trong lá sen, mang hương thơm trong trẻo, dịu ngọt, còn hoa sữa lại khiến lòng người xao xuyến mỗi độ thu về. Mùi hương ấy khiến tôi nhớ da diết những chiều tan học, đi ngang con phố Nguyễn Du rợp bóng cây, nghe tiếng gió và thấy lòng mình yên bình lạ kỳ”.

Có lẽ bất cứ ai sống xa quê hương cũng kể về nơi chôn nhau cắt rốn bằng lời lẽ thiết tha như thế. Tôi băn khoăn điều gì là cốt lõi để người con xa xứ như chị giữ được bản sắc mà vẫn trưởng thành và tự do trong hành trình riêng. Theo Hà Kiều Anh, bản sắc của mỗi người nằm ở trái tim và cách sống. Dù đi đâu, nếu giữ được sự tinh tế, lòng nhân hậu và tình yêu dành cho cội nguồn thì bản sắc ấy vẫn luôn hiện hữu. Trưởng thành là mang theo những giá trị đẹp đẽ ấy trong hành trình mới.

BÚN ỐC

Nguyên liệu
Ốc mít, cà chua, giấm bỗng, lá tía tô, hành đỏ, rau xà lách, giá, bắp chuối bào, hạt nêm, nước mắm, đường

Thực hiện
Ngâm ốc với nước, có bỏ thêm vài lát ớt để sạch nhớt và khử tanh. Luộc sơ ốc khoảng 5 phút để giữ độ giòn. Cạo miệng ốc, rửa sạch sẽ bằng giấm và ít muối.

Phi hành đỏ, xào cà chua với hành cho mềm, sau đó cho vào nước luộc ốc. Thêm giấm bỗng để tạo vị chua thanh đặc trưng. Nêm nếm với hạt nêm, nước mắm và đường cho vừa miệng.

Phi hành, cho ốc vào xào sơ. Nêm thêm chút nước mắm và đường. Trụng bún, xếp ốc lên trên. Chan nước dùng nóng hổi. Rắc thêm tía tô để tăng hương vị.